Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012


thư viện ảnh


Thơ vui

LEO ĐÈO

Leo mãi đèo quen thấy chán phèo

Cỏ cây hang động đã mốc meo

Nhìn sang đèo lạ xanh tươi tốt

Tuy mệt mà sao vẫn muốn trèo



Tuy mệt mà sao vẫn muốn trèo

Trên đèo hai quả núi cheo leo

Lưng đèo cỏ mướt xanh lún phún

Dưới khe rồng lộn nước trong veo


Lần vô hang động bé tẻo teo
Lòng thấy nôn nao muốn đá bèo
Bâng khuâng tự hỏi leo đèo đứng
Đèo đứng mà sao cứ muốn trèo. 

Gái tơ mơn mỡn mặc đồ nghèo
Lòng già cũng nỗi máu con heo
Nhìn em tươi mát "à la mode"
Trên bảo mà sao dưới chẳng theo

Trên bảo mà sao dưới chẳng theo
Bảy mươi sao vẫn muốn leo đèo
Tam tinh hải cẩu ngày hai lọ
Cứ test hoài mà sao vẫn fail !

Cứ test hoài mà sao vẫn fail
Sầu đời thằng nhỏ cứ nhăn nheo 
Ðồng hồ sáu rưởi, kim buông thỏng
Gân cốt còn đâu để đá bèo !

Gân cốt còn đâu để đá bèo.
Cố bảo rằng lên, nó vẫn teo
Thôi thế, thế thôi gìa là thế
Vào hội Cao Niên thật chán phèo!

VỢ !


Hôm nay mùng 8 tháng 3
Không biết định nghĩa Vợ là chi đây
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.

Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.

Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
Vợ là...


Tuy rằng vợ có chóng già

Nhưng không có vợ đời ta rất buồn./.


CHỒNG
Chồng là một đấng anh hào
Là duyên, là nợ trời trao cho mình
Chồng là trụ cột gia đình
"Ba đồng một mớ" ta dinh về nhà

Chồng là Bố của con ta
To đầu mà dại đến già chưa khôn
Chồng là loài sống bằng cơm
Lại ham món phở, bia ôm vỉa hè

Chồng là một gã lái xe
Uống nhiều, hút lắm, lè phè ngày đêm
Chồng là anh của nhiều em
Ga lăng nên dễ có tiền là vung

Chồng là cái thế anh hùng
Mát xa, sàn nhảy vẫy vùng khắp nơi
Chồng là hào kiệt trên đời
Vợ mình thì sợ, vợ người thì yêu

Chồng là quân tử hạng siêu
Cứ ai phái yếu là chiều, là thương
Chồng là một gã ương ương
Bỏ đi thì tội, phải vương cả đời!